Rồi mai này ta rời xa trường lớp
Những kỷ niệm đầy ắp trong ta
Bàn ghế cũ, thầy ơi tóc bạc màu
Màu thời gian khỏa lấp nỗi buồn
Cuộc sống ngoài kia không len vào trường nhỏ
Mộc mạc đơn sơ trong sáng diệu kỳ
Lời thầy giảng chan hòa cùng ánh nắng
Ban mai về bài học hóa thành thơ
Mai ta xa, mười hai ơi nhớ lắm !
Thầy chủ nhiệm thẳng tính tận tâm...
Trên bước đời, có khi nào nhìn lại
Bài học chưa hiểu hôm nay chợt thấm thía trong lòng ?
Mai ta xa, đem theo mơ ước:
Cô giáo tương lai sẽ nối nghiệp thầy .